1 Hễ mỗi lần qua nhà ngoại mình lại nhớ về chuyện ngày xưa mặc dù nó đã thay đổi nhiều ,cảnh vật và cả con người nhớ cái phòng nhỏ của dì ( thiên đường của tuổi thơ ) rúc trong đó tắt đèn và không ai để ý đến mình nữa ,ở đó có sách có tạp chí thứ mà hồi đó mình mê nhất nói không ai tin hồi đó mình khoái mua sách hơn mua đồ chơi :) , hồi đó chỉ mơ ước mở một tiệm sách để được đọc thoải mái giờ mơ ước vẫn còn nhưng thêm một vế sau để có một chổ yên tỉnh sống và không bon chen với đời .................. mình vậy đó một con người mâu thuẩn lúc thì muốn sống dồn dập bon chen với cuộc đời khi thì chỉ muốn ngồi lại một chổ và nhìn mọi thứ xung quanh .
2 Mẹ nói qua năm bốc mộ ông ngoại gia đình bên bác đã thông báo với mọi người là bác và con bác là chị họ mình đã mua hai chổ trong chùa cho ông và bà hết 35tr mẹ nói gia đình mình chắc cũng phải đóng góp mình nói ừ thì có bao nhiêu mình đóng bấy nhiêu nhà mình nghèo hồi xưa giờ ai cũng biết ...... mình vẫn nhớ khi bà ngoại già không còn ra chợ bán nữa ở nhà mỗi bữa trưa bác mang xuống một phần cơm và đồ ăn cho ngoại ăn một mình chứ không hề ăn chung mình vẫn còn nhớ khi mình tới chơi và ở lại buổi cơm trưa bác cũng chỉ mang xuống nhà cơm cho ngoại và không hề kêu mình lên ăn ,hai bà cháu cùng ăn một phần cơm hồi đó vô tư lúc nào cũng ăn nhiều ...................mẹ nói mẹ chỉ mong sống lâu hơn ba vì đàn ông mà chết sau vợ thì khổ lắm .............còn mình chỉ mong mình kiếm được nhiều tiền ,không bệnh tật gì hết để lo cho hai người còn mình thì sao cũng được .....................
3. Năm mới sắp tới chỉ mong mọi muộn phiền bỏ lại sau lưng .